.
Có vẻ như Việt Nam đang lạm phát văn bằng. Kể cả văn bằng Tiến sĩ.
Chuyện mới lạ, nước vẫn nghèo, mà văn bằng Tiến sĩ đầy phố, chẳng thấy
phát minh gì, chỉ thấy “thật, giả” không còn phân biệt nổi.
Một bài viết trên báo An Ninh Thủ Đô tựa đề “Tiến sĩ ơi là tiến sĩ ơi!”
đã nói rằng thảm họa có phần là do các đaị học quốc tế vào liên kết với
đại học VN, gọi là phương pháp gà ấp trứng, chỉ cần người học tại VN
theo đủ thời gian chưa tới hai năm, và nộp một số tiền, thế là cấp bằng
Tiến sĩ. Nhưng trình độ thực chăng có gì hết, dù là Anh ngữ.
Một
thảm họa nữa, còn vì cơ chế đòi hỏi cán bộ phải có văn bằng mới lên cao
được. Thế là cán bộ rủ nhau đi mua bằng, kể cả mua bằng dỏm.
Do
vậy, nhiều dịch vụ đã ra đời để sản xuất bằng Tiến sĩ. Trong đó có dịch
vụ viết thuê các loại luận án. Bản tin có phần viết về một nhân vật
viết thuê trích như sau:
“Đó
là một người đàn ông trên 50 tuổi, tóc tai bù xù và nghiện cà phê nặng.
Điều kiện để có cuộc trò chuyện với ông là không được tiết lộ tên tuổi
của ông và các “thân chủ”. Ông bình thản khoe rằng chỉ nhờ cái nghề viết
thuê này mà ông đã nuôi 3 con trưởng thành, trong đó cậu cả đã thành
một tiến sĩ. Khởi đầu ông chỉ viết thuê các loại tiểu luận, niên luận,
các báo cáo khoa học cho sinh viên các trường đại học. Dần dần ông viết
thuê từng phần các luận văn tốt nghiệp rồi nhận khoán cả luận văn tốt
nghiệp đại học. Làm đến mấy chục vụ ông mới nhận thấy các loại luận văn
giống nhau lạ lùng. Thậm chí không cần phải suy nghĩ. Chỉ cần lấy luận
văn khóa trước hoặc trường khác, sửa chữa đôi chút, bổ sung mấy số liệu
hiện đại vậy là xong. Tốt nghiệp thì dễ rồi, còn muốn điểm cao thì chịu
khó đọc luận văn một chút và… chạy. Vậy là ông trở thành nhà viết luận
văn chuyên nghiệp.
Một
hôm, một ông bạn cùng lớp đại học, nay đương chức lãnh đạo đang là
nghiên cứu sinh tiến sĩ đến nhờ ông lo giúp cái luận văn. Vấn đề không
khó, chỉ là vị này bận công tác quản lý, không có thời gian viết. Dĩ
nhiên là nhuận bút viết cái luận văn này cũng phãi cỡ cái ô tô tầm
trung. Có lý do gì mà không viết. Ông bỏ ba tháng trời tầm chương, trích
cú viết cái luận văn đầu tiên ấy. Dĩ nhiên nhặt nhạnh chắp vá là chính,
nói theo ngôn ngữ bây giờ là “copy và paste”. Chẳng ai ngờ luận văn
được đánh giá xuất sắc. “Ông Nghè” mới đến tạ ơn ông thêm một con xe tay
ga nữa và quan trọng hơn, ông giới thiệu bạn bè đến thuê ông làm luận
văn. Ông mua được cái nhà, cưỡi ô tô đi uống cà phê nhờ cái nghề đẻ ra
các loại tiến sĩ là vậy. Tôi hỏi xóc: “Vậy là con trai ông cũng là loại
tiến sĩ ông đẻ ra à”. Ông nghiêm mặt: “Không được. Thằng con tôi làm
luận văn, tôi làm giám sát nó. Nghiên cứu thật, viết thật. Đời bố đã
không chính danh được thì đời con phải chính danh đã đành mà phải thực
tài. Đừng để người ta chửi cho”.
Ông cũng kể cho tôi nghe về thị trường viết thuê hiện nay. Không chỉ là
những cá nhân hành nghề độc lập như ông, bây giờ có hẳn các công ty
nhận viết thuê đủ các loại luận văn. Luận văn đại học giá từ 50 triệu
đồng cho các trường khoa học xã hội đến 100 triệu đồng cho các trường tự
nhiên và kỹ thuật, luận văn tiến sĩ khoảng 300 triệu cho đến 500 triệu
đồng kể cả bồi dưỡng, hướng dẫn bảo vệ…”
Ông bà mình nói “Tiến sĩ giấy” có lẽ đã tiên tri được vậy.
(Bài viết nhận qua email, không thấy ghi tên người viết.
Xin chân thành xin lỗi tác giả)
Cần cái nhìn khác về thuốc giảm đau gốc Opioid. Theo đó, Ủy ban đánh giá toàn cầu về điều trị giảm đau và thuốc giảm đau của Tạp chí Y học hàng đầu Lancet vừa công bố thông tin có đến 90% thuốc giảm đau dạng morphine trên toàn thế giới được tiêu thụ bởi 10% người giàu nhất thế giới.
Trả lờiXóa