Thứ Ba, 27 tháng 3, 2012

Rao bán bằng giả: Công khai và rầm rộ

http://hn.24h.com.vn/tin-tuc-trong-ngay/cong-khai-lam-bang-gia-c46a440667.html

Không chỉ ở Đồng Nai, Bình Dương nạn làm bằng giả mới công khai và rầm rộ mà ngay tại TP.HCM, tệ nạn này cũng không kém phần sôi động.

Muốn bằng nào cũng có!

Từ số điện thoại do người quen cung cấp, chúng tôi liên lạc với một đầu mối làm bằng giả ở Hà Nội. Người này hỏi chúng tôi ở tỉnh nào để giới thiệu đồng nghiệp tiếp nhận đơn đặt hàng; không hạn chế số lượng và loại bằng cấp “kể cả bằng của ngành công an”. Biết chúng tôi ở TP.HCM, người này cho số điện thoại (016525935xx), nói của Nguyễn Minh Hoàng.

Liên lạc với Hoàng, biết chúng tôi muốn đặt làm bằng B tiếng Anh, anh ta tỏ ra không mấy “mặn mà”, khuyên nên thuê sinh viên đi thi giùm. Khi chúng tôi nói cần nộp gấp bằng tiếng Anh cho trường để đủ điều kiện tốt nghiệp, giá bao nhiêu cũng được, thì Hoàng ra giá 2,5 triệu đồng. Rồi Hoàng tiếp thị thêm: “Nói chung là giấy tờ ĐH, CĐ, TC bên bọn anh làm nhiều. Một cái TC cả bảng điểm, cả công chứng luôn là 5 triệu, bằng ĐH thì 8 triệu”. Chúng tôi thử đề nghị làm bằng giả cho đứa em đang theo học một trường ĐH ở Đà Nẵng, Hoàng lập tức nhận lời ngay vì: “Ở đó anh có “vệ tinh”. Em muốn làm bất cứ bằng gì, ở tỉnh, thành nào cứ cho thông tin là anh làm được ngay”.

Chúng tôi thử liên lạc với một đường dây khác thông qua “chợ trên mạng” và dễ dàng tiếp cận đường dây cung cấp bằng giả do một phụ nữ tên Thiên điều hành. Thông tin về đường dây của Thiên được quảng bá trên khắp các diễn đàn rao bán bằng giả. Nghe chúng tôi cần làm một bằng ĐH của Trường ĐH Khoa học xã hội và nhân văn TP.HCM, Thiên hô giá: “Trường nhân văn lấy giá 10 triệu nha em!”. Chúng tôi yêu cầu cho xem bằng mẫu trước khi “đặt hàng” thì Thiên cương quyết từ chối vì: “Nguyên tắc của tụi chị là khi nào làm xong, cho xem trực tiếp. Nếu không giống không lấy tiền. Em có thiện chí làm thì chuẩn bị cho chị 2 tấm hình 3x4 cm và giấy CMND chị ra lấy thông tin về làm ngay”.

Sau đó, Thiên cho một nhân viên tên Hòa liên lạc với chúng tôi để lấy thông tin. Qua điện thoại, Hòa cho biết: "Chị Thiên điều hành hoạt động cung cấp bằng giả tại nhiều tỉnh, thành; dưới trướng của chị có ít nhất 30 nhân viên có mặt trên toàn quốc. Đường dây này lớn lắm, thuộc hàng “top” ở thành phố, hoạt động 5 năm nay, đã cung cấp hàng ngàn cái bằng rồi đó”.

“Tụi em mua phôi của Bộ Giáo dục”

Sau nhiều lần liên lạc qua điện thoại, một buổi chiều cuối tháng 2, Nguyễn Minh Hoàng thu xếp gặp mặt khách “đặt hàng”.  Hoàng xuất hiện ở nơi hẹn với chiếc cặp táp màu đen trên tay, thân hình ốm nhách, gương mặt non choẹt. Sau khi thương lượng, chúng tôi đồng ý làm 3 bằng giả (gồm 2 bằng tiếng Anh và 1 bằng tin học) với giá 2,5 triệu đồng/bằng, nhưng Hoàng chẳng mấy vui vẻ vì “tiền hoa hồng chẳng được bao nhiêu”. Đến khi chúng tôi đặt vấn đề có thể cần bằng giả ĐH hệ chính quy, lập tức mắt Hoàng sáng lên và ăn nói rôm rả; miệng luôn quảng bá về sản phẩm và uy tín của “lò” mình. Để tạo thêm niềm tin, Hoàng liếc ngang liếc dọc rồi rút một mẫu bằng giả của một trường thủy lợi ở phía bắc, có đóng dấu tròn đỏ tươi, chữ ký của hiệu trưởng hẳn hoi, đưa chúng tôi xem, rồi lại bỏ ngay vào túi xách như sợ ai đó phát hiện… Hoàng hô giá 8 triệu đồng/bằng ĐH, không bớt một xu; “bao” công chứng mới lấy tiền. “Đảm bảo máy móc hiện đại nên in ấn rất rõ nét. Tụi em phải mua phôi, tem của Bộ Giáo dục, làm giống như thật, không dễ gì phát hiện ra được!”, Hoàng nói.

Làm xong 2 bằng tiếng Anh và 1 bằng tin học (giá 2,5 triệu đồng/bằng), Hoàng đã liên tục gọi điện hẹn chúng tôi giao hàng. Khi chúng tôi đến, Hoàng đưa 3 bằng giả ra... nhưng chúng tôi viện lý do ảnh trên bằng giả không đạt, dễ bị phát hiện nên yêu cầu sửa lại mới nhận, giao tiền và Hoàng chấp nhận yêu cầu, hẹn 4 - 5 ngày sau sửa xong sẽ giao...

Rao bán bằng giả: Công khai và rầm rộ, Tin tức trong ngày, bang gia, lam bang gia, bang dai hoc gia, chu lo bang gia, bao, tin tuc, tin hot, tin hay 


Rao bán bằng giả: Công khai và rầm rộ, Tin tức trong ngày, bang gia, lam bang gia, bang dai hoc gia, chu lo bang gia, bao, tin tuc, tin hot, tin hay
Rao bán bằng giả trên internet

Trở lại với đường dây của Thiên, sau khi thống nhất giá 10 triệu đồng/bằng ĐH, khoảng 15 giờ ngày 13/2, Thiên điều Hòa đến gặp chúng tôi. Vừa ngồi xuống ghế, Hòa quăng gói thuốc và hộp quẹt xuống bàn, gác chân lên đùi, vừa phì khói thuốc vừa nói chuyện: “Bọn em đã chọn nghề này thì chẳng tiếc gì đến thân xác. Hôm qua, thằng kia bắt em chạy hàng chục km nhưng cuối cùng không chịu lấy bằng. Em muốn hẹn nó ra cầu Nguyễn Văn Cừ (Q.5) đánh cho nó một trận”. Theo Hòa, làm khâu giao nhận bằng là thường đối mặt với nguy hiểm vì dễ bị công an bắt… nên được chủ “lò” chiếu cố, dành nhiều ưu ái. “Cho nên khi bị công an bắt đánh ói cơm cũng không khai ra chủ “lò”. Thỏa thuận giữa nhân viên và chủ “lò” là: Nhân viên cứ đứng ra nhận tội, rồi chủ “lò” sẽ chăm sóc gia đình. Thậm chí, chủ “lò” sẽ đưa tiền cho gia đình “lo” cho nhân viên đến ngày được thả ra”, Hòa tiết lộ.


Rầm rộ mua, bán bằng cấp giả

http://hn.24h.com.vn/tin-tuc-trong-ngay/ram-ro-mua-ban-bang-cap-gia-c46a369915.html

Nếu bạn cần làm gấp trong một ngày, thêm 200.000 đồng một chứng chỉ. Quá rẻ, quá đơn giản...". Người này cho biết thêm: "Chứng chỉ của tôi là loại xịn, phôi của Bộ Giáo dục & Đào tạo cấp, con dấu cũng xịn luôn.

Muốn có mấy cái chứng chỉ ngoại ngữ, tin học để xin việc, để bổ sung hồ sơ cho oách, để đủ tiêu chuẩn công chức... nhiều người tìm cách mua hai chứng chỉ này ở thị trường "chợ đen". Để có được hai loại chứng chỉ này bằng con đường học hành, các học viên phải mất ít nhất ba tháng đến vài năm tùy theo trình độ A, B, C.

Đó là con đường chính thống. Con đường "phụ", đường "tắt" thì đơn giản hơn rất nhiều, chỉ cần bỏ ra từ 200.000 đồng đến 1 triệu đồng, bất cứ ai cũng có hai loại chứng chỉ của thời @ này.

Bạn muốn có chứng chỉ B, C Anh văn, vi tính để trang bị hồ sơ, để có việc làm tốt? Mình nhận làm các chứng chỉ tin học và tiếng Anh các loại trình độ A, B, C.... do Bộ Giáo dục & Đào tạp cấp. Bạn nào có nhu cầu muốn có chứng chỉ nhanh thì liên hệ với mình nhé". Chủ nhân số điện thoại này khẳng định, chứng chỉ ngoại ngữ trình độ C chỉ bán với giá 250.000 đồng/cái và giao "hàng" tận nơi trong vòng từ 3 - 5 ngày(?!)

Chủ nhân của số ĐT 0986... cũng khẳng định, chỉ cần gửi 2 ảnh 3x4 và số tiền thỏa thuận qua chuyển phát nhanh thì "ba ngày sau bạn sẽ nhận được chứng chỉ. Nếu bạn cần làm gấp trong một ngày, thêm 200.000 đồng một chứng chỉ. Quá rẻ, quá đơn giản...". Người này cho biết thêm: "Chứng chỉ của tôi là loại xịn, phôi của Bộ Giáo dục & Đào tạo cấp, con dấu cũng xịn luôn.

Chỉ cấp... nhầm bạn thôi. Tuy nhiên, giá chứng chỉ này đắt vì do một số trường đại học cấp chứ không phải mấy trung tâm tin học, ngoại ngữ vớ vẩn. Nếu bạn làm nhanh, tôi thu 1 triệu một chứng chỉ trình độ C ngoại ngữ". Khi PV muốn gặp mặt để giao ảnh và tiền, người này nói: "Không cần. Làm vậy nguy hiểm cho cả hai, bạn cứ chuyển qua tài khoản đi. Tôi làm cả chục năm nay rồi. Uy tín đầy người mà bạn"(?!).

Bằng cao học cũng... OK

"Nhận làm bằng đại học, cao học... thuộc khối Kinh tế, Ngoại ngữ, Tin học. Bằng được làm thật 100%. Chất lượng phôi được lấy từ trong trường, có hồ sơ gốc, tên, bảng điểm lưu trong trường. Có thể công chứng. Rất thích hợp cho những ai muốn có bằng cấp nhưng không có điều kiện để học. Liên hệ: Y!M: lam_bang...; Email: lam bang....
Có lẽ cảm nhận được sự nguy hiểm của việc làm giả loại văn bằng cấp quốc gia này nên chủ nhân của mẩu rao vặt trên đã không công khai số ĐT mà "ẩn danh" dưới một địa chỉ Email của Yahoo để tránh bị "làm phiền".

Một địa chỉ yahoo khác cũng khẳng định: "Chúng tôi đang có hợp đồng in ấn bằng cấp và học bạ hơn 100 trường đại học tại Mỹ, Canada, Anh, Úc, Singapore, Nga, Ukraina... Hầu hết là các trường danh tiếng trên thế giới. Chúng tôi sử dụng ngay chính format của trường để in ấn bằng và học bạ khóa học cho bạn. Chỉ có chữ ký là do chuyên gia Cty ký thay các giáo sư nhưng giống đến 90%.

Do vậy, bạn hoàn toàn yên tâm vì ngay chính giáo sư ký trên bằng và học bạ cũng không thể phân biệt được đâu là bằng và học bạ mà được cấp thông qua nhà trường và đâu là bằng và học bạ mà chúng tôi cấp trực tiếp cho bạn. Lưu ý quan trọng: Chúng tôi không cung cấp bằng các ngành: Luật, Y khoa và Dược khoa...".

Thủ tục khá đơn giản: Gửi ảnh, tiền đặt cọc qua thẻ thanh toán điện tử (khoảng 500 USD) và "Cty chuyển sản phẩm từ Mỹ cho bạn. Bạn sẽ được cung cấp tracking number để theo dõi lộ trình vận chuyển của sản phẩm. Thông thường từ Mỹ về Việt Nam sẽ mất chừng 7 ngày có khi sớm hơn. Sau khi nhận sản phẩm, bạn thanh toán tiếp số tiền còn lại (nếu có)”.

Và nhiều loại bằng cấp, chứng chỉ khác...

Một trong những bằng cấp được các em chân dài làm nghề đấm bóp rất thích và rất cần là Chứng chỉ kỹ thuật viên massage. Theo qui định, tất cả nhân viên mát xa trong các cơ sở massage đều phải có chứng chỉ này. Tuy nhiên, một nhân viên mát xa trên phố Nguyễn Khang cho biết: "Tất cả bọn em đều không học kỹ thuật mát xa ở trung tâm đào tạo ngày nào. Chứng chỉ do bà chủ mua giùm. Giá 800.000 đồng/cái".

Bà chủ cơ sở này xác nhận: "Có mấy ai vào đây cần nhân viên biết mát xa đâu, họ toàn thích mát gần thôi. Vậy nhưng nhân viên không có chứng chỉ hành nghề thì họ phạt em chết. Giờ mua bao nhiêu chứng chỉ hành nghề mát xa cũng được hết. Còn mua ở đâu thì anh tự tìm hiểu".

Ngoài ra, giấy phép lái xe, đăng ký xe máy, chứng chỉ nghề... đều có thể mua được bằng tiền mà không cần một ngày đến lớp. Theo điều tra của PV, chỉ có chứng chỉ tin học, ngoại ngữ, kỹ thuật viên massage là được cấp từ những cơ sở đào tạo có thật (nhưng học viên không cần đi học) còn bằng đại học, bằng cao học, giấy phép lái xe, đăng ký xe máy đều được làm giả một cách cực kỳ tinh vi.

Một điều tra viên quận Cầu Giấy xác nhận, một số loại giấy tờ giả rất khó phát hiện bằng mắt thường. Trên thực tế, có nhiều người gửi tiền để làm bằng giả, giấy tờ giả đã không nhận được sản phẩm như ý muốn hoặc không có hồi âm...

Bằng giả, chứng chỉ giả nhưng đi tù thường là thật nếu bị phát hiện! Đó là cảnh báo đối với những người thích leo cao bằng sự giả dối, thích "học giả, bằng thật".

Theo qui định tại Điều 267 của Bộ luật Hình sự: 1. Người nào làm giả con dấu, tài liệu hoặc giấy tờ khác của cơ quan, tổ chức hoặc sử dụng con dấu, tài liệu, giấy tờ đó nhằm lừa dối cơ quan, tổ chức hoặc công dân, thì bị phạt tiền từ năm triệu đồng đến năm mươi triệu đồng hoặc bị phạt tù từ sáu tháng đến ba năm. 2. Phạm tội thuộc một trong các trường hợp sau đây, thì bị phạt tù từ hai năm đến năm năm: A. Có tổ chức; B. Phạm tội nhiều lần; C. Gây hậu quả nghiêm trọng; D. Tái phạm nguy hiểm. 3. Phạm tội gây hậu quả rất nghiêm trọng hoặc đặc biệt nghiêm trọng, thì bị phạt tù từ bốn năm đến bảy năm...      
              

Thứ Năm, 22 tháng 3, 2012

Chùa Một Cột đang bị "Tây hóa"

http://www.xaluan.com/modules.php?name=News&file=article&sid=345696

Chùa Một Cột – một trong những biểu tượng của thủ đô và cả nước đang xuất hiện những hình ảnh "trái khoáy" khiến những người quan tâm phải giật mình.


Chùa Một Cột
Chùa Một Cột

Chùa Một Cột nằm giữa lòng thủ đô Hà Nội, có nguồn gốc từ một giấc mơ lành của vua Lý Thái Tông (1028 - 1054).

Từ nhiều thế kỷ nay, chùa Một Cột được xem là một trong những di tích lịch sử có giá trị rất lớn về mặt văn hóa và kiến trúc. Nhưng gần đây, di tích này đã “bất ngờ” có những thay đổi theo chiều hướng "phá cách" khiến nhiều khách tham quan ngạc nhiên và bức xúc. Thậm chí, nhiều nhà nghiên cứu văn hóa cho rằng, di tích lịch sử quan trọng này đang bị "Tây hóa".
 
Khi bước vào gian chính điện thờ Phật Quan Âm, không khó nhận thấy một giàn đèn chùm to theo phong cách “Tây” chuyên dùng cho các nhà thờ hoặc các dinh thự lớn, được treo lên trên cao, nghiễm nhiên thay thế cho lồng đèn dùng cho các chùa truyền thống ở Việt Nam.

Đèn chùm phương Tây xuất hiện tại gian thờ Phật Quan Âm ở chùa Một Cột khiến nhiều du khách rất bất ngờ vì sự "phá cách" này
 
Không hiểu vì lý do gì mà những người có trách nhiệm trông coi chùa Một Cột lại có thể để chùm đèn này xuất hiện ở một công trình kiến trúc nổi tiếng như vậy và đương nhiên nó không hề ăn nhập gì với nhau cả về mặt văn hóa và kiến trúc.
Ngạc nhiên hơn, ở 4 phía mái chùa vẫn được treo đèn lồng hình hoa sen nhưng duy chỉ gian chính điện lại được thay thế bằng đèn chùm khiến nhiều người đặt câu hỏi lớn khi đặt chân đến chùa Một Cột: Liệu đây là chùa "Tây" hay chùa "Ta" (!)

Chưa dừng lại ở đó, gần đây, ở chùa Một Cột, bất ngờ có hai cặp sư tử đá được đặt trước lối vào. Theo một số nhà nghiên cứu văn hóa truyền thống, đền chùa Việt Nam thường không đặt sư tử đá.

Hai con sư tử đá xuất hiện trước chùa Một Cột
 
Sư tử đá về mặt kiến trúc thường được đặt ở dinh thự, các nhà quan lại quý tộc và là truyền thống của Trung Quốc. Trong cảnh quan kiến trúc chùa Một Cột, hình ảnh của sư tử đá rõ ràng là không phù hợp, nhất là chùa Một Cột lại nằm ở trung tâm chính trị văn hóa Ba Đình.

Di tích chùa Một Cột mỗi ngày đón hàng nghìn lượt du khách trong và ngoài nước nhưng những hình ảnh văn hóa "ngoại lai" này không hiểu vì sao vẫn có thể tồn tại.

Chủ Nhật, 18 tháng 3, 2012

hành dân

http://quechoa.info/2012/03/16/nghi%E1%BB%87n-hanh-dan/

Tuần này thiên hạ xôn xao dự thảo thông tư liên tịch về mũ bảo hiểm (MBH):”Những người điều khiển, người ngồi trên mô tô, xe máy, xe đạp điện đội các loại mũ thời trang, mũ thể thao, mũ bảo hiểm không đúng quy cách, sẽ bị xử phạt với mức phạt như đội mũ bảo hiểm không đúng quy cách hoặc không đội mũ bảo hiểm, số tiền từ 100.000 đến 200.000 đồng”. Mặc dù ông Trần Văn Vinh, phó tổng cục trưởng tổng cục Tiêu chuẩn đo lường và chất lượng (bộ Khoa học và công nghệ) đã loan báo: “Đối tượng chính để xử lý là nhà sản xuất và kinh doanh MBH giả, còn việc xử phạt người đội MBH giả chỉ là một khía cạnh nhỏ của thông tư” thì dân chúng vẫn sôi sục về cái gọi là “ khía cạnh nhỏ” của ông.
 
 Hóa ra  để chống MBH giả người ta bắt dân phải chịu trách nhiệm về hành vi mua MBH giả. Rõ là nực cười. Làm sao khẳng định được người đội MBH giả “biết giả vẫn cứ mua”? Và nếu người đội MBH không biết trên đầu mình là mũ giả hay mũ thật thì phạt thế nào? Chả hiểu cơ sở nào mà ông Nguyễn Văn Vinh khẳng định: “ đa phần mọi người biết ( MBH giả) mà cố tình đội, đội MBH mang tính hình thức để đối phó”. Không lẽ đa số người dân bảo vệ tính mạng của mình bằng cái MBH giả? Chả ai ngu bỏ tiền ra để mua cái chết, chỉ có mấy ông “dự thảo” nghĩ vậy mà thôi.

Và cũng chẳng hiểu sao ông Nguyễn Văn Vinh khẳng định: “không cần quá kỹ thuật, lực lượng chức năng hoàn toàn có thể phân biệt được bằng mắt thường.” Muốn phạt người ta phải chứng minh được băng kĩ thuật đó là mũ giả hay thật chứ không thể bảo ê, tao thấy mày đội mũ giả, vào đây tao phạt mày!  Cái lý “có thể phân biệt được bằng mắt thường” của ông Vinh đã  tạo điều kiện cho lực lượng chức năng thả sức tung hoành, tự tung tự tác, nhìn mặt mà bắt hình dong, ghét thì tuýt còi bảo giả, yêu thì bảo thật cho qua. Ai nhanh tay xì tiền lót tay lập tức mũ giả thành mũ thật.  Ai ngu ngơ to mồm cãi lại thì mũ thật lập tức thành mũ giả, khéo không tiền mất tất mang. Từ nay dân phải có thêm một món tiến mãi lộ mới, ấy là tiền biến MBH giả thành MBH thật, còn trên mọi nẻo đường MBH giả, MBH thật cũng chừng ấy chiếc, không thay đổi được chút nào.

 Một dự thảo chẳng những không giúp gì cho quốc kế dân sinh mà còn gây phức tạp rối ren trên đường phố, làm mất thời gian tiền bạc của Nhà nước và tạo cơ hội cho rối loạn kỉ cương phép nước, làm ra để làm gì? Chỉ có những người soạn ra dự thảo mới trả lời được câu hỏi này. Bởi vì chính họ biết thừa để chấm dứt tình trạng MBH giả thì phải xử lý ngay ở nguồn nhập khẩu, nơi sản xuất và các hãng kinh doanh, chỉ có cách đó không có cách nào khác. Biết vậy tại sao người vẫn cứ ra các dự thảo bổ vào đầu dân?

Cũng như các dự thảo chống ùn tắc giao thông, không đốn được cái gốc người ta đua nhau ra các dự thảo chặt đẹp cái ngọn. Dự thay đổi giờ làm, dự thảo bắt dân nộp thêm phí giao thông các phương tiện xe máy, dự thảo bỏ xe máy đi xe bus, dự thảo xe số chẵn xe số lẽ, dự thảo ra vào thành phố ngày lẻ, ngày chẵn, thứ lẻ thứ chẵn.…

Vì sao lại có những dự thảo kì khôi như vậy? Phải chăng bệnh thích hành dân lâu ngày thành nghiện ngập, không hành dân không chịu được, việc gì cũng phải bổ vào đầu dân khi đó mới thỏa chí làm quan. Chỉ có giải thích như vậy thôi.

Nguyễn quang Lập

Thứ Tư, 14 tháng 3, 2012

Dư luận

http://nguyencuvinh.wordpress.com/2012/03/12/d%C6%B0-lu%E1%BA%ADn/#more-2791

Nàng hơi bị đẹp. Từ ngày có nàng về làm việc, cơ quan hơi bị chộn rộn. Mấy cậu cán bộ trẻ đã bắt đầu chú ý ăn mặc, điệu đàng, cố gắng kiếm chút nam châm. Khách đến liên hệ công tác cũng có cái mà nhìn. Mấy tay lãnh đạo cơ quan cũng có thêm cơ sở để mỗi lần nàng mang hồ sơ lên ký thì tay vừa ký mà miệng thì nuốt nước bọt. Mấy bà sồn sồn sắp nghỉ hưu ở phòng hành chính thì mắt nguýt, miệng trễ, xì: thời tao bằng tuổi nó, tao đi tới đâu cả phố nghiêng theo, nó là con ranh gì mà chảnh. Ghét. Bà nói phải, hồi em bằng tuổi nó, em lượn như cá cảnh, mắt liếc như rang lạc mà chẳng ăn nhằm gì, ngữ nó, coi bộ giò dế của nó kìa, dài thì cũng dài mức độ thôi chứ, dài khiếp. Lại còn cái mông, nhìn cứ nưng nững ra, đàn ông nó không thịt mới lạ. Lại còn ngực, lại còn mắt, lại còn tóc, lại còn làn da. Học đòi vẻ đẹp của Kiều thì cũng vừa vừa thôi chứ, nhìn xa cứ như Kiều Nguyễn Du sống lại, sốt cả ruột.

Nàng nhẹ nhàng, lễ độ với từng người. Mà càng nhẹ nhàng lễ độ thì nàng lại bị xoi mói, rằng, chắc nó coi loại gái già cơ quan mình không ra gì nên nó chào mấy câu lấy lòng.

Mấy ông cán bộ già thì trợn mắt phùng má nói, con này mà không làm cave là hơi bị lạ.

Nhưng sau hai năm, nàng được thăng tiến lên tới chức phó phòng kỹ thuật vì năng lực.

Nhưng một số người trong cơ quan lại bình phẩm, năng lực con mẹ gì, đẹp thế thì lên thôi.

Nàng vẫn tận tụy.

Rồi một hôm, nàng đi xe máy quành vào cổng, vô tình bị cành táo đầu hè nó vương vào mặt, bị xước chảy máu.

Tin ấy loang vào cơ quan.

Ban đầu là dạng “áp thấp”: Này, cái con bé Kiều tội nhỉ, mặt đẹp thế mà cái cành táo ở cổng cơ quan nó vướng qua, rách tý da, nhìn thấy thương.

Mấy bà hành chính đã chuyển nhanh thành “ bão xa”: Ôi giời ơi, khiếp, nhìn cái con Kiều mới ghê, da thịt xinh thế giờ bắt đầu có vết loét rồi. Ghê. Kiểu này chẳng mấy lúc toàn thân lở loét hết cho mà xem. Đấy, gái đẹp trai theo thì gục, số phận, số phận, vớ phải cái thằng công tử nhà giàu ăn chơi nhảy múa rồi.

Bà bán nước ở cổng cơ quan khẩn cấp chuyển thông tin sang cấp độ “ bão gần”: Em nói cái này khí không phải, các bác nghe thì để bụng nhé, đừng nói ai biết mất uy tín cơ quan người ta. Chứ con bé Kiều cơ quan này hình như có vấn đề về si đa si điếc gì đấy.

Ông cắc tóc ở phía bên phải cổng cơ quan cười phe phé, biến thông tin thành cơn bão cấp 12: Tao nói chúng mày rồi đấy nhé, bố cảnh báo đấy nhé, đừng thấy cái con bé Kiều xinh gái mà xông vào chết cả dòng họ. Nó đang ủ bệnh siđa giai đoạn cuối. Chuẩn bị đuổi việc.

Kiều được gọi lên y tế cơ quan.

-Cô khai đi, thành thật vào, vì sao lại đến nông nỗi như vậy- Ông phụ trách y tế cơ quan đẩy tờ giấy phía trước mặt Kiều.

Kiều nhẹ nhàng:

-Thưa chú, có việc gì ạ?

-Lại còn hỏi, mấy ngày cơ quan toàn nghe điện thoại, rồi người vào ra thì thầm thông báo về cô…Xấu hổ…Mất thi đua…Làm mang tiếng uy tín công chức…Khai hết ra…

-Thưa chú, cháu không hiểu ạ.

-Thế cái vết xước trên trán nghĩa văn học của nó là gì?

-Là vết xước ạ.

-Vết xước ư? Cơ quan đã lập biên bản, cô đọc ký vào để cơ quan làm thủ tục cho cô được vào viện, chuẩn bị điều trị lâu dài..

-Sao lại điều trị hả chú, chỉ là vết xước.

Ông phụ trách y tế đứng lên:

-Dư luận khẳng định, cô đã bị siđa giai đoạn cuối. Chào thân ái và quyết thắng. Xin vĩnh biệt.

 

 

Thứ Bảy, 10 tháng 3, 2012

TÓM LẠI LÀ BAO NHIÊU CON?

http://nguyencuvinh.wordpress.com/2012/03/06/tom-l%E1%BA%A1i-la-bao-nhieu-con-2/

Một hội nghị báo cáo điển hình tổ chức hết sức lớn tại xã Trường Thiên. Trưởng thôn Khoai Lang vinh dự được mời tới để học hỏi kinh nghiệm.

Truyền hình, báo chí đông nghịt.

Các Lãnh đạo từ trên xuống dưới, từ phải qua trái đều có mặt.

Tối qua, trong xã tiếng lợn gà kêu la thảm thiết. Nếu lợn, gà viết được blog thì sáng nay chắc mọi người biết vì sao tối qua lợn, gà xã Trường Thiên lại bị rơi vào cảnh thảm sát, ai thảm sát, vì sao thảm sát.

Đúng 8 giờ sáng ( theo giờ địa phương xã Trường Thiên), mở màn Hội nghị.

 Sau phần giới thiệu rất ngắn gọn với chừng 200 chức danh đại biểu từ trên xuống dưới, từ phải qua trái,  nhiều người đã bắt đầu mát xa bàn tay vì vỗ, giờ đến lúc nghe báo cáo điển hình. Sáng nay có 5 đại diện ở xã báo cáo điển hình: Hội phụ nữ, đoàn thanh niên, đội thiếu niên, hội cựu chiến binh, hội người cao tuổi, cuối cùng là chính quyền nhân dân xã.

Vẫn như những lần dự Hội nghị khác, Khoai Lang lại ngồi nghiêm chỉnh, lại dò chính tả các báo cáo đã được đưa trước.

Có ý này khiến Khoai Lang gạch đít bằng bút bi màu tươi đỏ…

Hội Phụ nữ lên:

-Đặc biệt năm qua, chị em phụ nữ trong xã đã sát cánh bên nhau, đoàn kết, tương thân tương ái, thực hiện chủ trương của xã là diệt chuột, bảo vệ mùa màng, toàn Hội đã diệt được 8.760 con. ( Hội nghị vỗ tay)

Đại biểu Hội phụ nữ bước xuống trong tiếng vỗ tay vang dội về thành tích diệt chuột, suýt vấp phải đại biểu đoàn thanh niên đang hăng hái bước lên diễn đàn:

-Đặc biệt năm qua, đoàn viên thanh niên toàn xã đã phát huy tinh thần vị trí là cánh tay phải, đầu tàu gương mẫu, xông pha quyết liệt trong phong trào diệt chuột, bảo vệ mùa màng, đoàn viên thanh niên chúng tôi đã diệt được 8.760 con. ( Hội nghị vỗ tay)

Đại biểu Đoàn Thanh niên bước xuống trong tiếng vỗ tay vang dội về thành tích diệt chuột, suýt vấp phải đại biểu Hội người cao tuổi đang chống đầu gối bước lên diễn đàn:

-Đặc biệt năm qua, Hội người cao tuổi toàn xã đã phát huy tấm gương sáng cho con cháu học tập, dù tuổi cao sức yếu, vẫn ra đồng thực hiện tốt phong trào diệt chuột, bảo vệ mùa màng, các cụ trong Hội đã diệt được 8.760 con. ( Hội nghị vỗ tay)

Đại biểu Hội người cao tuổi lập cập bước xuống trong tiếng vỗ tay vang dội về thành tích diệt chuột, suýt vấp phải đại biểu Hội cựu chiến binh  đang bước lên diễn đàn:

-Đặc biệt năm qua, các hội viên cựu chiến binh toàn xã đã phát huy tinh thần vị trí là người chiến sĩ trên mặt trận hậu phương, thắng không kiêu, bại không nản, dù gian lao khổ hạnh cũng không sờn lòng, xông pha quyết liệt trong phong trào diệt chuột, bảo vệ mùa màng, những cựu chiến binh ngoan cường của Hội chúng tôi đã diệt được 8.760 con. ( Hội nghị vỗ tay)

Đại biểu đội thiếu niên cũng rứa, trong báo cáo dài, các cháu cũng vui sướng thông báo về thành tích diệt chuột 8.760 con.

Đại biểu của UBND xã lên tổng kết thi đua toàn xã cũng hân hoan thông báo toàn xã đã diệt được 8.760 con chuột, bảo vệ tốt mùa màng.

Sau khi ngắm nghía, soi xét các báo cáo nóng hổi thi đua, trưởng thôn Khoai Lang bật lên câu hỏi: Vậy, tóm lại, số chuột được tiêu diệt của toàn xã là bao nhiêu con ta?

Câu hỏi ấy không át được bài hát Xã Ca đang vang lên kết thúc Hội nghị thành công tốt đẹp.

 

ANH ĐỨNG CHO EM NHÉ

http://nguyencuvinh.wordpress.com/2012/03/06/anh-d%E1%BB%A9ng-cho-em-nhe-2/

Khoai Lang áp tai vào cửa phòng sếp, rõ ràng là nghe tiếng con bé con bà cô của mình đang thì thầm với lão sếp dễ bằng tuổi ông nội nó. Anh anh em em. Lại còn nghe tiếng di chuyển hơi có vẻ không có định hướng của đôi guốc. Lại có vẻ như tiếng thở cũng không theo quy luật chung. Rồi bỗng dưng lại im. Rồi thì thào:

Tiếng sếp:-Về việc này…

Tiếng cô cháu gái:-Sếp giúp em…Sếp chỉ cần đứng cho em là xong…

Tiếng sếp:-Thì cũng biết vậy…Rõ là tôi phải đứng…động tác này quyết định…

Tiếng cô cháu gái sếp:-Vâng…Quan trọng là động tác thôi sếp ạ…Mục đích giống nhau, sai động tác là sai hết. Em sai vì đã không chú ý đến động tác.

Khoai Lang rùng mình. Động tác là gì ta?

Buổi trưa, đi ăn cơm với nhau, Khoai Lang hằm hằm nhìn cháu:

-Cháu còn quá trẻ để làm việc đó cháu ạ.

Đứa cháu gái uất lên cãi:

-Cậu không được nói vậy. Đó cũng là quan niệm của nhiều người. Cũng vì thế mà cháu thiệt thòi…Ai cũng bảo cháu trẻ, đến lúc nào thì đủ tuổi làm việc đó?

-Ơ cái con bé này…Để cậu nói đã…Ai cấm mày, nhưng phải đàng hoàng, minh bạch, rõ ràng..

-Sao sếp và cơ quan không đàng hoàng, minh bạch, rõ ràng với cháu?

-Ơ cái con bé này…

-Sếp của cháu đỗ những bằng gì cậu biết không?

-Không.

-Bằng kỹ sư canh nông từ xa. Bằng tiếng Anh từ xa. Bằng quản lý từ xa.

-Không có bằng nào gần mà lên tới chức đó, lại Chủ tịch hội đồng khoa học, kinh nhỉ?

-Vì thế, để công trình khoa học của cháu được duyệt, được thực hiện, cháu không thể đứng tên được, họ nói cháu trẻ…

-Bây giờ sao?

-Phải cho sếp đứng tên với tư cách là Tác giả chính. Bọn cháu là tác giả phụ.

-Vậy sao? Nghĩa là muốn công trình khoa học được triển khai, sau tài năng là một cái ô?

-Vâng.

-Dù là cái ô rách.

-Vâng

-Vì thế, sáng nay cậu rình nghe sếp và cháu thì thào với nhau: anh đứng cho em nhé

-Cậu rình cháu? Sếp bằng tuổi ông nội cháu chứ bằng tuổi cụ kị thì cũng phải gọi anh. Sếp đứng tên cả trăm công trình khoa học rồi. Công trình nào không có sếp đứng, vứt. Cậu rình cháu ở đâu?

-Rình từ xa…

 

CHỈ LÀ MỘT BỘ PHẬN

http://nguyencuvinh.wordpress.com/2012/03/06/ch%E1%BB%89-la-m%E1%BB%99t-b%E1%BB%99-ph%E1%BA%ADn-2/

Cuối cùng thì trưởng thôn Khoai Lang cũng gặp được cấp trên.

Bác cấp trên là chỗ quen biết cũ, nên Khoai Lang cứ thế nói, hăng hái.

-Bác ạ. Bây giờ lũ trẻ quá lười biếng, hầu như sống không có lý tưởng, mục đích, chỉ mong làm giàu, không làm giàu được thì dùng mánh khóe, lấy mánh khóe che lấp kiến thức, mới tí tuổi đầu đã cơ hội, đã xu nịnh, đã vật chất hóa hành động. Buồn bác nhỉ?

Bác cấp trên lắng nghe và kết luận:

- Chỉ là một bộ phận.

-Lâu nay nghe quá nhiều chuyện cán bộ tham nhũng, ức hiếp dân, sống buông thả. Vừa rồi thêm chuyện hai ông ngành giao thông tỉnh Sóc Trăng đánh cờ tướng mỗi ván mấy tỷ bạc, dân hỏi lấy đâu ra tiền mà vung ra như thế? Không tham ô thì lấy đâu? Không phải những con sâu dự án thì lấy đâu ra tiền. Rồi làm cán bộ mà có cả nhà hàng này, quán Bar kia, không thể chấp nhận được. Lòng tin của dân vào cán bộ lung lay rồi, người ta không nói ra hoặc ít nói ra, chứ thực chất, chả ai tin.

- Chỉ là một bộ phận

-Lại có bà phó giám đốc Sở Giáo dục đào tạo tỉnh Cà Mau mà lừa đảo bán nhà, rồi vay mượn, lấy cả thẻ đảng ra thế chấp để vay tiền, không thể tưởng tượng nỗi. Kinh khủng quá.

- Chỉ là một bộ phận.

-Tham gia trên giao thông trên đường bị mãi lộ, vào viện phải phong bao, đến cửa công quyền cũng phải hối lộ, tới đâu làm gì cũng phải nghĩ tới cái phong bao phong bì cho cán bộ mới đặng xong việc, loạn quá bác ạ.

- Chỉ là một bộ phận.

-Đụng vào ngành nào cũng thấy có vấn đề xấu, mà không còn cá biệt nữa, cái xấu lan tràn, rồi con người ta quay mặt làm ngơ, chán ngấy không đấu tranh, đấu tranh để làm gì, chỉ nhận lấy thiệt thòi, mấy ông cán bộ phạm khuyết điểm thì được chuyển từ chỗ này sang chỗ khác, làm phép với dân, người ta cứ níu lấy nhau, bảo vệ nhau, dân chán là phải.

- Chỉ là một bộ phận.

-Có chuyện này, xin bác cho em nói thật.

- Mình đang nghe.

-Bọn cháu vì trách nhiệm với bác mà phát hiện ra việc tày trời, bà xã của bác thường xuyên qua đêm ở khách sạn thành phố với một cậu sinh viên trẻ, chúng nó gọi là phi công lái máy bay bà già..

- Chỉ là một bộ phận - Bác cấp trên kết luận rồi giật mình- Cái gì? Cậu vừa nói cái gì? Bà xã tôi? Phi công cõng bà già?

-Vâng. Nhân chứng vật chứng có đủ.

- Ôi trời ơi, thế thì tan cửa nát nhà còn gì?

-Vâng. Bác gái bây giờ về nguyên tắc là vợ bác. Chỉ là một bộ phận của bác í ham trai đẹp thôi  bác ạ, hư hỏng chỉ một bộ phận thôi, chắc không sao bác nhỉ?

Bác cấp trên vùng đứng lên, mắt long sòng sọc nhìn Khoai Lang:

- Chuyện nghiêm trọng như thế mà cậu dám nói chỉ là một bộ phận hư hỏng sao? Vớ vẩn? Tan cửa nát nhà đến nơi, hiểu không?

Bác cấp trên quay xe về.

Khoai Lang đứng nhìn theo, nghĩ tới bác gái đang độ hồi xuân và lẩm bẩm:

- Chỉ là một bộ phận.

 

EM RÚT RA ĐƯỢC RỒI

http://nguyencuvinh.wordpress.com/2012/03/08/em-rut-ra-d%C6%B0%E1%BB%A3c-r%E1%BB%93i-2/

Suốt mấy ngày, hắn gọi khoe khắp nơi” Em rút ra được rồi anh ạ”, rồi cười hề hề. Rút ra được mà cũng tốn kém phết. Hắn kể, mấy chú mấy bác thấy doanh nghiệp của hắn phất lên như diều, lại chăm sóc các bác các chú tử tế nên kỳ bầu hội đồng nhân dân, các bác các chú dứt khoát ấn hắn vào danh sách bầu cử. Hắn giật bắn. Đời hắn, đúng là con nhà mười tám đời ăn mày, chỉ tới hắn mới phất. Lý lịch thế là rất sạch. Nhà nghèo, chẳng học hành lớp nào, mù chữ. Mù chữ nhưng người lại to khỏe, mặt mày lại hơi bị xinê thế nên có một em xinh đẹp con nhà giàu cứ lăn vào hắn. Hắn nói, em ơi, không lấy anh được, nhà anh nghèo, anh lại mù chữ, đến như dòng chữ viết “cấm đái” to tổ bố anh không đọc được, lại nhè vào đấy mà đái để trật tự đường phố nó phạt. Nhưng mà em í cứ lăn xả vào. Rồi cưới. Rồi chính em í thành lập doanh nghiệp. Thoắt cái hắn thành đốc. Thoắt cái hắn có ô tô. Các giao dịch xây dựng công trình vợ hắn lo hết. Vợ hắn đẹp, sếp nào cũng thân quen, chẳng mấy chốc, công ty hắn phất. Nhưng làm giám đốc mà hắn vẫn mù chữ. Ký là vợ hắn cầm tay hắn ký vào giấy. Bức chí quá, hắn bỏ công học chữ để ký. Sau hai năm làm giám đốc, một hôm hắn mời trưởng thôn Nguyễn Khoai Lang đi nhậu rất to, rồi khoe: Anh ơi, em ký được rồi.

Bây giờ thì khoe: Anh ơi, em rút được rồi.

Hắn tất tả đến từng nhà các bác, các cô, đưa phong bì, xin xin xin, em lạy các bác, các bác đừng đưa em vào hội đồng. Hỏi sao thế, đó là vinh dự. Dạ, em biết là vinh dự, 18 đời họ nhà em chưa ai làm tới chức trưởng thôn, nay em vào hội đồng, to quá, biết vinh dự nhưng cho em rút. Sao rút? Dạ, cái gì cũng phải có giới hạn. Em mù chữ mà làm giám đốc. Giờ mù chữ lại vào hội đồng, gọi là quốc hội địa phương, e không được, e trái đạo, một thằng ngu lại dám đại diện nhân dân. Lâu nay doanh nghiệp em phất là nhờ công vợ em, em biết gì, chỉ giỏi nhậu, đi hát với các bác. Thực sự là em ngu. Không được. Em xin cho em rút.

Tính lại, để rút được, e còn tốn hơn lao vào.

Cuối cùng thì cũng rút được.

Sau khi rút được, hắn hỏi mấy bác đã cho hắn vào, giám đốc doanh nghiệp địa phương mình bắn 10 ngày không hết, sao không chọn,  lại chọn hắn?

Các bác nói vì hắn xứng đáng.

Hỏi, vì sao xứng đáng? Hắn có năng lực gì đâu, ngoài nhậu nhẹt và hát hò, cầm tay, vuốt mông các em, đêm thì đánh xe lẻn đến từng nhà đưa phong bì, các bác biết quá rõ gì nữa.

Các bác nói, nhờ thế mà khi nêu tên hắn ra, bác nào cũng biết, bác nào cũng gật gù đồng tình.

Thích là gật?

- Đúng vậy.

Không cần biết em có năng lực, thích là gật?

- Đúng vậy.

Vì thế nên họp mới có nhiều đại biểu gật.

- Đúng vậy.

Như tỉnh Thanh Hóa vừa rồi, nhiều ông ngủ gật quá nên Chủ tịch Hội đồng nhân dân phải hét toáng lên, các đồng chí ơi, đừng ngủ gật?

- Đúng vậy.

Thế sao không chọn những anh tài cao đức dày và không có khả năng ngủ gật lại chọn cái thằng vừa ngủ gật vừa ngu như em? Em thừa nhận em ngu các bác không tin? Em thừa nhận em không có tài cán gì hết, các bác cũng không tin? Em thừa nhận, nếu công ty em mà vợ em buông ra là công ty phá sản, các bác cũng không tin? Nói thật các bác không tin. Vợ em chỉ nói dối câu, các bác cho thằng chồng giỏi giang của  em vô hội đồng nhé, nói chơi chơi vậy mà các bác lại tin?

Các bác cười cười, các bác đứng lên, các bác cầm tay, các bác ôm vai: Mày đáng yêu thật. Mày rút, tiếc thật.

_________